Min Yoongi lái xe đến trung tâm thương mại đi dạo một vòng, rồi đến siêu thị mua mì tôm, sau đó chất đầy lên cốp xe trở về nhà.
Trời trở tối rất nhanh, không bao lâu màn đêm cũng dần buông xuống, cậu ngồi ở phòng khách, nhắm mắt an tĩnh trong chốc lát.
Bầu không khí yên ắng chưa được bao lâu, điện thoại được đặt trên bàn đột nhiên vang lên tiếng chuông chói tai, thoáng chốc xé rách sự yên lặng bao trùm nãy giờ trong căn phòng. Cậu duỗi cánh tay, nhe răng trợn mắt với lấy điện thoại, nhìn màn hình đang hiển thị tên người gọi, ha, bà chị họ quý giá lại có việc gì gọi cho cậu đây.
Min Yoongi miễn cưỡng bắt máy, đề phòng nhích tai cách xa loa một mét.
Bà chị họMin Yoongi! Cái thằng nhóc thúi tha này!
Âm thanh chua loét, chói tai của bà chị họ từ trong điện thoại truyền đến.
Min Yoongi đợi âm thanh hùng hùng hổ hổ của người bên kia nhỏ đi, mới áp di động lại vào tai.
Bà chị họ tức tối hỏi vặn lại.
Bà chị họMày đừng tưởng tao không biết, hôm nay có phải mày đi ăn cùng Park thiếu đúng không?
Min Yoongi không định giấu, dù sao cậu cũng không làm chuyện xấu, không nhất thiết phải giấu diếm làm gì cho mệt, dứt khoát thoải mái thừa nhận.
Min YoongiPark thiếu của chị vốn dĩ nợ em một ân tình, anh ta kiên trì mời em phải đi ăn bữa cơm này cho bằng được
Min YoongiEm cũng không còn cách nào khác!
Bà chị họNè, đồ lươn lẹo nhà mày…
Bà chị họ nghe tin hai người đã cùng nhau đi ăn một bữa cơm, trong lòng cảm thấy chua loét, khẩu khí hùng hổ dọa người.
Bà chị họAnh ấy là người tao nhắm tới, tao gửi lời mời kết bạn còn bị từ chối
Bà chị họCòn mày thì sao? Sao mày lại được ảnh chấp nhận?
Min Yoongi ở đầu dây bên này nhún vai.
Min YoongiSao em biết được? Chị phải hỏi anh ta chứ?
Bà chị họCái thằng đáng ghét!
Bà chị họ tức giận bất bình.
Bà chị họBị mày cướp đàn ông, tao không vui
Bà chị họ cũng không thật sự tức giận, chỉ là có chút ngạc nhiên, chẳng phải Park thiếu nổi tiếng đơn phương si tình với một người đàn ông đã có chồng sao? Thế mà hắn lại chấp nhận kết bạn với em họ của cô, còn mời cậu đi ăn cơm nữa chớ!!
Hắn có thực sự là trai thẳng không vậy??
Min Yoongi đứng dậy đi tới phòng bếp, một tay rửa rau, một tay cầm điện thoại trả lời.
Min YoongiEm không ưa tên họ Park kia, ý em là, hai bọn em chỉ ra ngoài ăn cơm, đơn thuần mời em bữa cơm để đáp trả ân tình mà thôi
Min YoongiEm khẳng định sau này anh ta sẽ không liên lạc với em nữa đâu, em thề
Những lời này vừa nói xong, điện thoại bỗng rung lên một cái, Min Yoongi nói với bà chị họ ở đầu dây bên kia.
Min YoongiChị chờ chút, có người gửi tin nhắn cho em
Vừa nói xong, Min Yoongi từ trang trò chuyện lui ra ấn vào mục tin nhắn.
Là tin nhắn của Park Jimin.
Min Yoongi cảm thấy trong không khí như có một bàn tay khổng lồ, vả vào mặt cậu hai cái tát đau điếng.
Thật mất mặt!
Tin nhắn của Park Jimin vẫn luôn đơn giản như mọi khi.
Park JiminCuối tuần này rảnh không?
Park JiminCó muốn đi leo núi cùng tôi không?
Trên gương mặt xinh đẹp của Min Yoongi đột nhiên xuất hiện tia xoắn xuýt, vội vàng nhắn lại.
Min YoongiĐã có sắp xếp, cám ơn vì lời mời, xin lỗi
Dù sao cũng không thân quen với người này, vẫn là thôi vậy.
Tiếng người chị họ vang lên trong loa.
Bà chị họMin Yoongi, mày còn ở đó không?"
Trở lại trang trò chuyện.
Bà chị họSao tự dưng im lặng vậy?
Bà chị họNhắn tin với ai à, quan trọng lắm không?
Min Yoongi chột dạ nói dối.
Min YoongiThì, chỉ là một tin nhắn lừa đảo, không cần để ý
Bà chị họ không để ý nữa.
Bà chị họMẹ gọi tao đi ăn cơm, tao cúp máy trước đây
Min Yoongi nói lời tạm biệt, đầu dây bên kia truyền đến tiếng ‘tút tút’ cúp máy, cậu nhanh chóng tắt điện thoại, nhưng tâm trạng lại không bình tĩnh nổi.
Park Jimin đột nhiên gửi lời mời rủ cậu đi leo núi, rốt cuộc hắn muốn cái gì đây?
Chẳng lẽ hắn thực sự coi cậu là bạn bè nên mới gửi lời mời?
Min Yoongi lắc đầu. Đối với loại người như Park Jimin, cậu thật sự không có ham muốn tiếp xúc sâu hơn.
Cũng không phải nói hắn không tốt, chỉ là Min Yoongi xem như hiểu được suy nghĩ của đối phương. Bởi từng giúp hắn vượt qua cơn hoạn nạn, từng giúp hắn dùng tay bắn ra, khó tránh khỏi cảm giác hiếu kỳ kỳ lạ. Thế nên, để hai bên sau này không cần phải lúng túng mỗi khi chạm mặt nhau, cậu vẫn nên tránh hắn càng xa càng tốt.
Cuối tuần, Min Yoongi lười biếng làm ổ ở nhà, nhìn vợt tennis được đặt ở đầu giường, khẽ nhíu mày. Cũng đã lâu lắm rồi cậu không đi tập, vợt tennis đắt như vậy, để ở đây bám bụi thật phí phạm.
Min Yoongi nhìn đồng hồ được treo trên tường, nhảy mạnh từ trên giường xuống, quyết định đến sân tennis để giết thời gian. Cậu nhanh chóng thay quần áo rồi tút tát lại vẻ ngoài của mình, sau đó cầm vợt tennis lái xe đến khu tập luyện.
Lúc bước vào sân tennis cũng không có quá nhiều người, cậu ở phòng thay đồ cởi áo khoác rồi bỏ vào tủ, sau đó khóa tủ lại, từ trong túi lấy vợt tennis ra. Đang định ra ngoài, cửa phòng thay đồ cùng lúc bị đẩy ra, một người đàn ông với thân hình vạm vỡ bước vào.
Park Jimin?
Park Jimin mặc đồ thể thao năng động, áo polo dành cho dân chuyên, quần màu đen bao lấy bắp đùi gợi cảm, lộ ra hai cẳng chân dài khỏe mạnh. Ở giữa nổi lên một cục, rất to.
Park Jimin nhìn thấy cậu, có chút kinh ngạc.
Nguy hiểm thật.